2 5 lý do đồ chơi Pop It Fidget Toy lại gây sốt đến vậy. 2.1 Sứt hút từ màu sắc, sự dễ thương mà Pop It mang lại. 2.2 Đồ chơi Pop It làm bằng chất liệu an toàn cho trẻ. 2.3 Đồ chơi Pop It vô cùng đa dạng, đủ loại hình thú dễ thương. 2.4 Pop It giúp trẻ giảm stress, hỗ Đặc biệt là mùi hương của dầu gội Collagen trắng này rất thơm, lại lưu trên tóc khá lâu. Mỗi lần chồng mình lại gần thường bảo "Em gội dầu gì, ai mua mà thơm thế. Rồi cả 2 cùng cười". Thật sự, mình cảm thấy vô cùng hài lòng khi dùng bộ dầu gội Biotin & Collagen + Viêm tiền liệt tuyến, bị thận yếu, thận hư. + Người hay đau lưng, mỏi gối, tiểu đêm nhiều lần, suy nhược cơ thể. + Nam giới bị vô sinh, hiếm muộn, xuất tinh sớm,… + Nam giới đang cần một sản phẩm hỗ trợ cải thiện sinh lý an toàn, lành tính. Trang Web tin tức review đánh giá và phê bình phim, lịch chiếu trailer và vé bán các bộ phim đang trình chiếu ngoài rạp . Hành động. Bloodshot. Khởi chiếu: 13/05/2020. Trailer Phim Nổi Bật. (Cô gái đến từ hư vô) Netflix. Có lẽ chúng ta đang phát cuồng về nhân vật Nanno trong 2. Son dưỡng môi DHC Lip cream. Cái tên thứ hai được nhắc đến trong top 8 son dưỡng tốt nhất thị trường là DHC Lip cream đến từ Nhật Bản. Mặc dù được chia thành 5 dòng khác nhau nhưng tựu trung lại, tác dụng chính vẫn là dưỡng ẩm và trị thâm môi. . Vẫn với chất văn buồn man mác và để lại trong lòng người đọc một chút cảm giác hư ảo, một chút ngẫm nghĩ sau mỗi câu chuyện. Dường như từng câu chuyện chúng ta đều tận mắt thấy, tận tai nghe và hiện diện ở đó như thể chúng ta tham gia vào câu chuyện, là một nhân vật trong đó. Chúng ta cảm nhận từng cảm xúc xâm chiếm lấy tâm hồn, với Hành lý hư vô, nó không bùng lên mãnh liệt hay ào ạt, mà nhẩn nha len lỏi vào từng góc riêng tư ta cố tình giấu đi, có khi lại quên mất giữa nhịp sống hối hả. Xem thêm Rất thật, rất gần gũi Người đọc cũng dễ dàng tìm gặp những triết lý sống trong mẩu chuyện “Biết sống”, “Không mùa”… con người ai cũng có những sở thích riêng cho mình có người thì đọc sách, nghe nhạc, xem phim,… Riêng cũng có những người dành thời gian để kiếm tiền, để tạo cho mình một cuộc sống giàu có, sung sướng nhưng mỗi người mỗi kiểu và đến lúc họ cũng nhìn ra rằng đâu phải giàu mới vui, niềm vui đến từ những cái hết sức bình dị. Hay cảm động trước cảnh những giáo viên dạy học ở những làng quê nghèo khó, thay vì cảnh học tập đầy đủ tiện nghi thì những đứa trẻ đó phải học những địa điểm tạm bợ từ nhà trường chuyển đến nhà riêng, cảnh những bà mẹ làm lụng vất vả đợi con học tập xong rồi đón về. Rất thật, rất gần gũi như thể chúng ta đang chứng kiến nó. Mộc mạc đậm chất Nam bộ Một cuốn tản văn với lối viết chân chất, mộc mạc đậm chất Nam bộ về những mẩu chuyện ta có thể bắt gặp đây đó, những trăn trở về cuộc sống của tác giả. Đọc xong, khép trang sách lại, ngồi ngẫm lại thấy cuộc đời này vô thường quá, "những thứ bạn phụ thuộc vào, như thể chúng là tai, là mắt, là oxy, hóa ra buông bỏ được. Và có thể buông nhẹ không…” Ngoài ra, cuốn sách bìa siêu dễ thương và một điểm cộng lớn cho chất liệu thân thiện với môi trường. Nhỏ bé bên lề xã hội Mình không phải fan chị Tư, xưa giờ đây mới chỉ là quyển thứ 3 của chị mà mình mua, trong khi chị ra hơn chục quyển rồi. Có điều mình có cảm tình với chị. Lâu lâu gặp lại, vẫn giọng văn đó, vẫn cách nhìn đó. Chị hay viết về những con người nhỏ bé bên lề xã hội, những con người bình thường nhưng không hề tầm thường, ngược lại mình thấy có những người “vĩ đại” theo cách rất riêng của họ. Sách chị Tư thường mỏng thôi, nhưng mình luôn đọc rất chậm rãi, vì sách của chị, cũng như những nhân vật của chị, không chậm thì không cảm được đâu. Neo lại bóng mình “Cho đi và mất trí nhớ, chỉ nhiêu đó mà anh phải học mấy năm mới thuộc” “Sợ bị người đời quên mất” là nỗi ám ảnh của nhiều người, bằng mọi giá phải ghi lại dấu ấn của mình trong từng việc, từng hành động, cốt chỉ để thỏa mãn cái tôi cá nhân. Lại có những người sống đơn giản, không sân si, cho đi yêu thương tự nguyện, lại để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người thân, bạn bè. Vậy dấu ấn hữu hình hay vô hình sẽ lưu lại lâu hơn? Có lẽ không có câu trả lời cụ thể, nhưng tôi tin, sự cho đi không màng ghi nhận đáng trân quý hơn. Nhưng mấy ai sống vô tư được hết kiếp này… Một số đoạn hay trong sách “Với một số nỗi đau, góp mặt đã là vỗ về, ngồi im lặng bên họ, không nhất thiết phải nói gì, nhất là những lời ba la vô nghĩa… Bảo “không sao đâu” là lừa gạt, “sẽ có cách” là trì hoãn thực chất là chẳng cách nào, nhưng nói “khổ gì cũng trải qua rồi, cố chịu thêm chút nữa” thì đã bước qua ranh ác… Đời sống dời đổi không ngừng, nên vỗ về nhau cũng không thể xài cách cũ. Tới lúc nào đó, mạnh ai nấy tự dỗ mình, chứ còn sức đâu mà ủi an nhau. Khi ấy người ta ru tổn thương bằng gì khi “không sao đâu” đã hoàn toàn vô dụng. Nhưng cách nào thì dỗ dành ai đó đang đau, tuyệt đối, không thể nào, bằng bạo lực.” – Dỗ dành cũng khác. “Tất cả là tại nhân dáng nhà quê mà ra hết, mấy chị nghĩ. Nên chưng diện này là cho mấy đời đàn bà luốc lem dồn lại, cho tự ái dồn nén trong lòng.” – Dâu biển ngang qua một nét mày “Giàu nghèo gì phải vui mới được””Nhìn thấy cái đẹp trong thứ tưởng chừng vô dụng, trăm phần trăm chẳng phải người sống gấp sống nhanh” – Biết sống. Chúng ta cảm nhận từng cảm xúc xâm chiếm tâm hồn mình với “Hành Lý Hư Vô” của Nguyễn Ngọc Tư. Những cảm xúc không bùng lên mãnh liệt hay ào ạt mà nó manh nha, len lỏi vào từng gốc riêng tư của tâm hồn mà ta cố tình giấu Sách“Đó là thứ duy nhất có thể mang theo. Vào đúng khi bạn nhận ra có bao nhiêu đồ đạc cũng chẳng lấp nổi biển trong lòng. Vào đúng khi bạn có quá nhiều thứ để nhìn nhận lại trước và trong những cuộc chia tay. Vào đúng khi bạn hiểu cách những mối quan hệ biến dạng sau mỗi cuộc chuyển dời, nhất là giữa người với người. Vào đúng khi bạn biết là mình có thể buông, nhẹ không.” Hành lý hư vô là tập tản văn mới nhất của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Đọc nó, người ta khó lòng ngăn cản được nỗi buồn, mà cũng không muốn ngăn cản nỗi buồn bởi cuối dòng chảy cảm xúc ấy là sự đồng cảm, hy vọng và cả dỗ dành. Một tập tản văn đẹp, hiền, mộc mạc và sâu lắng chứa đựng tấm lòng của người loại Tản VănTác giả Nguyễn Ngọc TưNăm xuất bản 5-2019Nhà xuất bản NXB TrẻGiá bán giá gốcGiới thiệu sáchLần này, nhà văn Nguyễn Ngọc Tư đã trở lại với một cuốn tản văn mới mang tên Hành lý hư vô. Cuốn sách với 32 mẩu chuyện như chính tác giả đã chứng kiến và kể lại cho các bạn. Những câu chuyện rất người, rất mộc mạc, gần gũi đến nỗi như bạn như đang hiện diện ở đó, cũng chạy qua con hẻm đó, cũng ở trên ngọn núi đó, thấy từng mảnh đời, từng nhân vật sao mà thật đến cậu chàng Khờ trong Đá trổ bông luôn chờ đợi một người mẹ từng nói “Mẹ tui nói chừng đá trổ bông mới lên đón, giờ có trổ xíu nào đâu” mà đá thì có bao giờ nở bông, dẫu mẹ Khờ có thực sự ở đây cũng chắc gì đã lay chuyển được ngôi nhà cũ của ông già bán được bạc tỷ giữa khu phố sáng choang những cửa hàng thời trang, mỹ viện, khách sạn trong Bên cuộc nổi trôi, vậy mà ông vẫn ung dung, mặc kệ bao lời gọi một gia đình cháy nắng tỉnh khô trong Mưa mai là mưa khác, dù bão giông khiến họ mắc kẹt lại ở nhà trọ, không cách nào trở về, nhưng họ vẫn tỉnh rụi “chơi được cứ chơi, mai tính tiếp”, như thể tin báo bão chẳng liên quan gì đến họ..Là đống đồ cồng kềnh vứt dần sau mấy lần chuyển nhà, chỉ còn lại những hư vô chất đầy trên xe, thứ cần thiết hơn cả những áo khăn được gói chặt bên mình, đến lúc mục rã đi còn chưa xài lý hư vôCuốn sách với chất buồn man mác để lại nhiều chiêm nghiệm trong lòng người đọc. Vẫn với chất văn buồn man mác và để lại trong lòng người đọc một chút cảm giác hư ảo, một chút ngẫm nghĩ sau mỗi câu chuyện. Dường như từng câu chuyện chúng ta đều tận mắt thấy, tận tai nghe và hiện diện ở đó như thể chúng ta tham gia vào câu chuyện, là một nhân vật trong đó. Chúng ta cảm nhận từng cảm xúc xâm chiếm lấy tâm hồn, với Hành lý hư vô, nó không bùng lên mãnh liệt hay ào ạt, mà nhẩn nha len lỏi vào từng góc riêng tư ta cố tình giấu đi, có khi lại quên mất giữa nhịp sống hối chút thân quen cứ như câu chuyện của chị hàng xóm, của cô bác họ hàng hay của chính bạn, ai cũng có nỗi lo toan, niềm hy vọng hay loay hoay đi tìm cách sống tốt hơn. Hành lý hư vô như gói hành trang cần có giữa cuộc sống vốn dĩ đầy chật vật bộn bề, như ngôi nhà thân thương mà ta luôn tìm về, để thấy yên ả đến lạ, để thấy còn có cái tình bên trong mỗi con trong những câu chuyện chân thực nhất của Hành lý vô tưCả khi xe chuyển bánh rồi bạn vẫn còn kinh ngạc, thì ra chỉ cần chừng này thứ mang theo. Chục ngoài bộ quần áo, mùng mền, đôi gối, vài cái khăn choàng cổ. Mà cũng không chắc chúng cần thiết với quá nhiều thứ để nhìn nhận lại trước và trong những cuộc chia tay, như cái chị khóc mếu kia chưa chắc sẽ nhớ về bạn nhiều hơn người vẻ như tỉnh bơ cà rỡn nuốt trộng nỗi buồn vào lòng vốn là chuyện chẳng dễ gì, hay đằng sau câu “sẽ gọi điện thường xuyên” là một rừng lừa phỉnh bởi mai đây hít thở thứ không khí khác, sẽ chẳng còn gì chung để chia sẻ cho nhau. Và xứ sở bạn tưởng như đậm đặc trong từng tế bào máu, không sống nổi nếu thiếu vắng, ngay khi rời đi đã có nơi chốn mới thay cách những mối quan hệ biến dạng sau mỗi cuộc chuyển dời, nhất là giữa người với người, nhưng sau vài lần chuyển nhà, đồ đạc mới là thứ khiến bạn ngạc nhiên. Những thứ bạn phục thuộc vào, như thể chúng là tai, là mắt, là oxy, hóa ra buông bỏ được. Và có thể buông nhẹ nhớ lần chuyển nhà đầu tiên, trước buổi rời đi căng đầu nghĩ coi bao nhiêu thứ cồng kềnh này xe tải hạng nào, bao xe thì chở hết. Gì cũng muốn mang theo. Sao thiếu được cái tủ lạnh dành trữ đồ ăn, hay bộ bàn trà, vốn là kỷ vật của bà nội. Kệ sách, với tín đồ gặm chữ không thể không có. Mớ đồ sứ tinh tế nhặt nhạnh được từ những phiên chợ cuối năm. Phải nhấc bổng căn nhà lên được bạn cũng không bỏ rơi nó. Trên tường vách vẫn còn những cây đinh xiêu vẹo được đóng bởi tay của ông chồng quá cố, chục ngoài cái vạch đánh dấu cuộc nhổ giò của thằng con.“Phải mua giấy dán tường che hết chỗ tèm lem này mới được”, bà khách đầu tiên tới coi nhà ngay sau bữa bạn treo bảng reo bán, đã phán luôn khi nhìn thấy những vạch sơn vàng. Tự tin với mớ vòng vàng xủng xẻng trên người, khách xông vào tận buồng trong, nói phá luôn cái cửa này cho thoáng gió, bếp kê cao thêm hai cục gạch là vừa, cây bàng ngoài sân đốn luôn khỏi mất công quét dọn mùa lá rụng. Như thể ngôi nhà đã thuộc về bà, ngay khi cuộc mua bán còn chưa bắt đầu, mặc cả chưa đến đâu. Trong giây lát bạn cảm giác mình là khách, đi đứng sẽ sàng, đến bà kia phải mời ngược lại kìa chị uống nước đi, ngại khỉ khô gì. Khách về rồi mới dám tin nhà này là nhà mình, trường kỷ bạn đang ngồi nín thở sợ nó đau đây chính mình đánh đổi từ những buổi dạy thêm khản đồ này phải đánh đổi thanh xuân mới sắm được đó, bạn bảo vậy, khi cuộc chuyển nhà làm hao kiên nhẫn của mấy chị tới dọn phụ. Chúng cho bạn cảm giác sống, là nôn nao ngay khi gặp lần đầu, là khắc khoải chờ đón về, là mãn nguyện khi nhìn chúng chễm chệ giữa nhà. Cho nên cả cái ấm sứt vòi cũng được cưu mang tới cùng. Bạn chứng minh câu “một lần dọn nhà bằng ba lần cháy” là ứng vào ai đó, không liên quan gì mình. Sau cuộc chuyển dời bụi là bị bỏ rơi, cùng những góc trần nhà bị ngấm nước, những tờ nhật báo mục đó bạn đã qua bốn mươi, tự hào sống trong một căn nhà tiện nghi, và gặt hái vô số trầm trồ từ những người khách lần đầu tới chơi, “một mình nuôi con đã giỏi, mà còn sắm sửa vầy thì không phải giỏi vừa”. Ở giữa những thứ đáng giá khiến cho mình đáng khuya mất ngủ đi lại trong nhà, phát hiện ra đồ đạc tưởng nhiều nhưng góc này, ngách nọ vẫn trống trơ. Lại phải nghĩ coi sắm thứ gì làm đầy nó. Phải rất lâu sau đó mới nhận ra bao nhiêu đồ đạc cũng chẳng lấp nổi biển khơi trong là khi chuyển nhà cuộc nữa, tới một nơi chốn xa xôi nghĩ thôi đã ngại, muốn hay không cũng phải bỏ lại mấy món cồng kềnh. Bạn gọi người bán bớt tủ giường, lúc họ tới lấy đi, bạn chợt nhận ra những khoảng trống không còn đáng sợ. Dễ chịu nữa là khác. Giây phút hít hà khoảng không gian thoáng đãng trong nhà, bạn bỗng nghĩ về tự do. Mặc dù ý nghĩ đó dường như không đúng, mớ tủ giường kia cầm tù bạn hồi nào đâu, mà giờ lại thấy thoải mái như chim sổ phải tới chuyến đi mà bạn tin là cuối cùng này đêm qua có một bà già bên xóm ngồi bên bạn thì thầm, “giờ thì con nhỏ chịu nghỉ ngơi rồi”, bạn mới thật sự nhìn đồ đạc như một giấc mơ. Cái máy điều hòa bạn không cách nào thiếu nó khi đi qua những mùa khô sôi nắng, giờ không có bạn vẫn ngủ ngon lành. Và ngủ sâu đến mơ cũng nhẹ đến không thể chạm vào. Hay cái điện thoại kia, thứ kết nối bạn với thế giới, dính cứng bạn vào những mối quan hệ vô hình, giờ nằm một xó. Từ bạn đi phần lớn thời gian nó ngủ lơ mơ vậy, nhưng đôi lúc vẫn run lên, ngay thời khắc ấy bạn có thể nhìn thấy kẻ đã đánh thức nó đang tự vỗ vào trán mình kêu “mình mất trí thiệt rồi, người đã đi mất biệt có gọi cũng chẳng thể nghe”. Chị ta không tiết lộ thêm gọi bạn để nói chuyện gì. Nhưng chuyện gì thì cũng không ngoài cái sự chị ta nhớ bạn, và quên chị từng tiễn bạn đó trời mưa, người đưa tiễn không đông lắm. Bạn ngó coi mấy chiếc xe chạy sau mình có chất đầy những hư vô, thứ hành lý duy nhất bạn có thể mang theo, thứ khiến bạn cảm thấy cần thiết hơn cả những áo khăn được gói chặt bên mình, cả lúc mục rã đi còn chưa xài tới...Nhận định đánh giá chung về sáchSau khi đọc xong trang sách cuối cùng, tôi khó lòng ngăn cản được nỗi buồn, mà cũng không muốn ngăn cản nỗi buồn bởi cuối dòng chảy cảm xúc ấy là sự đồng cảm, hy vọng và cả dỗ là một tác phẩm hiền, đẹp, mộc mạc và sâu lắng chứa đựng tấm lòng của tác giá của người dùng trên TikiCá nhân mình thấy đây là một tác phẩm xuất sắc của chị Tư sau bước lùi của cố định một đám mây. Một tác phẩm hay, vẫn man mác buồn như những câu chuyện trước đây của chị, nhưng không phải là cái gì đó qua bi sầu ai oán. Rất đáng để đọc vào buổi mưa một tác phẩm rất đáng đọc của Nguyễn Ngọc Tư. Tác phẩm thuộc thể loại tản văn nhưng mang dánh dấp của truyện ngắn. Những tản văn ngắn này giúp cho tâm hồn lắng dịu, bình dung hay khỏi bàn cãi. dịch vụ giao hàng của tiki nhanh. sách in bìa rời đẹp, giấy in cao cấp.“Vào đúng khi bạn nhận ra có bao nhiêu đồ đạc cũng chẳng lấp nổi biển trong lòng” …Sách hay, đọc như muốn hòa vào câu chuyện, hòa vào nhân vật, những cảm xúc rất chân thực, rất đáng tiền, cảm ơn tác giả!Nơi mua sách…Sắp xếp theo thứ tự ưu tiên nên muaƯu tiên số 1 Tiki Link giảm giá sách này ở theo Fahasha, Link giảm giá sách này ở đây. 623 views Dành cho những ai đang trầy trật tự học tiếng Anh Trong quá trình học tiếng Anh, việc học từ ngữ và ngữ pháp rất quan trọng. Tuy nhiên, đây cũng là thử thách lớn nhất với những người mất gốc tiếng Anh, bởi vốn từ vựng quá nhiều, cách đọc phát âm từ mới, nắm vững nhiều kiến thức ngữ pháp… Nhằm gỡ rối những khó khăn đó, Stacey Riches giáo viên tiếng Anh đến từ Canada và Claire Luong nữ du học sinh tại Mỹ đã nghiên cứu và cho ra đời bộ sách “Little Stories”, lồng ghép phương pháp học tiếng Anh hiệu quả thông qua những câu chuyện ngụ ngôn, cổ tích, thơ ngắn… Với nhiều hình thức luyện tập kỹ năng tiếng Anh thì việc học thông qua những câu chuyện ngắn là phương pháp được chú trọng. Những câu chuyện thú vị, bổ ích giúp người học dễ dàng “thẩm thấu” ngôn ngữ mới một cách tự nhiên, hào hứng… Một thói quen cũ thường gặp là nhiều người học tiếng Anh chỉ tập trung cặm cụi học từ kiến thức này đến kiến thức khác nhưng quên mất 1 yếu tố quan trọng đó chính là tâm lý. Khi tâm trạng bạn thoải mái, vui vẻ thì bạn mới có thể thực sự học tiếng Anh hiệu quả, so với cách học ghi nhớ thông thường. “Little Stories” là bộ sách vừa chơi, vừa học tiếng Anh qua những câu chuyện văn học ngoại văn cực ngắn, dễ đọc, dễ học và mau ghi nhớ… Bộ sách như một kho tàng tổng hợp những câu chuyện ý nghĩa Từ truyện kể “Thomas Edison và phát minh bóng đèn”, “Lý thuyết con gián”, “Thất bại là mẹ thành công”…cho đến các tác phẩm kinh điển “Cây táo yêu thường”, “Mục đích sống của một chú chó”… Những câu chuyện được hai tác giả viết bằng tiếng Anh nguyên bản, tự nhiên, gần gũi giúp người học phát triển vốn từ vựng và nâng cao kiến thức sử dụng văn pháp… Với kinh nghiệm giảng dạy cho nhiều học viên, hai tác giả nhận thấy, người đọc cầm quyển sách viết bằng ngôn ngữ thứ hai với nhiều từ ngữ mới, họ không hiểu câu chuyện đang đọc sẽ rất chán, buồn ngủ và cuối cùng là bỏ cuộc. Để giúp học viên “nuốt trôi” từng câu chuyện, ở mỗi trang sách, các từ vựng mới được tô đậm trong những câu chuyện. Mỗi từ vựng tô đậm kèm theo phần diễn nghĩa, hướng dẫn phát âm ở phía sau sách. Nên nếu đọc giữa chừng bị “bí nghĩa”, người đọc dễ dàng tự dịch nghĩa những từ vựng mới chưa hiểu, nghiền ngẫm vố từ nhiều lần để ghi nhớ lâu hơn. Điều làm bộ sách “Little Stories” đặc biệt là, nhóm tác giả xây dựng nên 10 quyển sách, tổng hợp nhiều chủ đề, câu chuyện khác nhau. Bạn tùy thích lựa chọn 1 trong 10 quyển sách bất kỳ, dành 15 - 30 phút mỗi ngày để đọc. Nếu có thể đọc một cuốn sách bằng tiếng Anh đầu tiên, bạn sẽ thêm hứng khởi để bắt đầu cho việc đọc cuốn thứ 2 với những nội dung phong phú và đa dạng. Có một điều, chúng ta nên ghi nhớ, học tiếng Anh là một trải nghiệm tích cực chứ không phải một cuộc đua tốc độ nhanh. Vì vậy, nếu bạn mong muốn tiếp cận ngôn ngữ thứ hai thoải mái, vui vẻ và chủ động, thì “Little Stories” là lựa chọn tối ưu dành cho những ai đang "trầy trật" tìm cách ghi nhớ từ vựng, kiến thức ngữ pháp. Trong quá trình học tiếng Anh, từ vựng và ngữ pháp là yêu cầu nền tảng hỗ trợ kỹ năng nghe và nói. Đọc nhiều mẩu chuyện thoại hội có chứa từ vựng và mẫu câu thông dụng sẽ giúp não bạn ghi nhớ và hình thành phản xạ giao tiếp thực tế. Phương pháp học tiếng Anh qua những câu chuyện ngắn sẽ giúp bạn “học nhanh nhớ lâu” và rèn luyện hiệu quả tất cả bồn kỹ năng cần thiết khi bắt đầu tập tành học tiếng Anh. Bộ sách “Little Stories” được viết bởi tác giả Stacey Riches - giáo viên tiếng Anh đến từ Canada. Từ năm 2005 đến nay, Stacey Riches đã có kinh nghiệm làm việc tại các trung tâm tiếng Anh ở Việt Nam nên cô hiểu rất rõ phương pháp học tiếng Anh như thế nào là hiệu quả. Claire Luong - nữ du học sinh đang học tập và làm việc tại Mỹ, đã có kinh nghiệm giảng dạy cho nhiều học viên mong muốn chia sẻ những phương pháp học tiếng Anh bổ ích giúp người học cải thiện trình độ ngôn ngữ của mình. “Hành lý hư vô. Đó là thứ duy nhất có thể mang theo. Vào đúng khi bạn nhận ra có bao nhiêu đồ đạc cũng chẳng lấp nổi biển trong lòng. Vào đúng khi bạn có quá nhiều thứ để nhìn nhận lại trước và trong những cuộc chia tay. Vào đúng khi bạn hiểu cách những mối quan hệ biến dạng sau mỗi cuộc chuyển dời, nhất là giữa người với người. Vào đúng khi bạn biết là mình có thể buông, nhẹ không”– Nguyễn Ngọc Tư. TÁC GIẢ NGUYỄN NGỌC TƯ NHÀ XUẤT BẢN NXB TRẺ Mình bắt đầu đọc sách của cô Tư vào năm mình học lớp 10, lúc đó dưới góc lớp của mình có một tủ sách chung của cả lớp. Có lẽ thầy chủ nhiệm của mình là một người có thói quen đọc sách nên thầy mới để tạo dựng thói quen đọc sách đó với các học sinh và hầu như mỗi tháng quỹ của tụi mình sẽ dùng để mua sách. Mình bắt đầu đọc những tập tản văn đầu tiên của cô, thật thần kỳ như có một sợi dây kết nối nào đó. Mình rất hợp với giọng văn của cô Tư, phải nói sao nhỉ, nó đời thường lắm các bạn ạ, đời thường từ cách miêu tả từng nhành cây ngọn cỏ, đậm màu miền tây. Từ lúc đó mình bị si mê sách của cô lúc nào không hay, thế là đi tìm hiểu trên facebook, rồi google thông tin về cô và biết cô sắp ra quyển sách “Hành lý hư vô”. Ngày qua ngày, mình đã mong đợi ngày được cầm quyển sách trên tay. KỶ NIỆM KHI MUA QUYỂN SÁCH Mình nhớ lúc mình mua quyển sách là trong trường hợp mình đang đi tìm trường để thi đại học. Hôm đó xui cái là trời mưa lớn lắm, mà nhà mình lại xa nữa. Trên người còn mặc áo mưa, nước mưa thấm vào ướt cả người nhưng mình cứ băng băng chạy vào nhà sách cầm quyển sách “Hành Lý Hư Vô” trên tay. Lúc đó nhìn nó xịn sò lắm, có bìa bao quanh rồi được trưng bày trong một không gian nhà sách trang trọng. Về đến nhà, mình lao vào đọc trong tối đó hình như khoảng 2 hay 3 tiếng gì đó, đọc đến hết quyển mà mình còn không hay, bảo sao ít vậy. Thì các bạn hiểu được cái sự lôi cuốn mê người đó rồi. TÁC GIẢ Nếu bạn là một người đam mê với lối văn nhẹ nhàng, sâu lắng và đậm chất quê hương chắc chắn Hành lý hư vô là một tuyệt phẩm không thể nào bỏ qua. Hành lý hư vô là một tập tản văn xuất sắc của Nguyễn Ngọc Tư được xuất bản vào tháng 5 năm 2019. Với sự mong chờ của nhiều độc giả và cuối cùng nó cũng không làm thất vọng sự mong đợi đó. Một tập tản văn hay, mộc mạc, sâu lắng và chứa đựng nhiều tình cảm của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Nguyễn Ngọc tư là nữ nhà văn trẻ của Hội nhà văn Việt Nam. Cô có nhiều tác phẩm nổi tiếng như Cánh đồng bất tận, Đảo, Cố định một đám mây, … Với niềm đam mê viết lách Nguyễn Ngọc Tư đã lột tả những tác phẩm của mình một cách chân thật, mộc mạc và chan chứa tình cảm. Với giọng văn đậm chất Nam Bộ, lời văn sâu sắc Nguyễn Ngọc Tư đã mang hết cái hồn của miền tây sông nước lên tác phẩm của mình, những cảnh đời éo le, bất hạnh, những con người dù nghèo khổ nhưng rất thật thà, chứa đựng tình thương yêu. Và Hành lý hư vô cũng là một trong những quyển sách hay hay đúng hơn nó là một lời thuật lại không thể nào thật hơn những số phận bất hạnh đó. Hành lý hư vô đó là thứ duy nhất có thể mang theo. SÁCH Hành lý hư vô bao gồm 32 câu chuyện, mỗi câu chuyện là một số phận khác nhau nhưng đều cùng mang chung một loại màu sắc rất đẹp, màu của tình yêu. Tình yêu của một chàng khờ luôn chờ đợi mẹ mình đến đón với một lời hứa có thể sẽ chẳng bao giờ được thực hiện “Mẹ tui nói chừng đá trổ bông mới lên đón, giờ có trổ xíu nào đâu”. Ngày ngày cậu vẫn làm việc miệt mài và trông đợi một ngày nào đó những hòn đá kia sẽ trổ bông nhưng đá thì có bao giờ trổ bông chứ. Một cậu bé khờ dại sống với tình yêu của xóm làng nhưng trong lòng không bao giờ quên đi hình bóng của người mẹ, cậu đợi đến khi đá trổ bông, chờ cho mẹ đến đón cậu. Nếu như bây giờ mẹ cậu có đứng trước cậu thì cậu cũng không lay chuyển bởi vì lời hứa đã khắc sâu vào trong lòng cậu, đá chưa trổ bông cậu sẽ không đi đâu. Đầu óc khờ dại nhưng cậu có một trái tim nóng. Tình yêu của một cụ già với căn nhà cổ xưa của mình, vẫn giữ lại với bao kỷ niệm mặc dù căn nhà đó có thể bán với giá bạc tỷ, dù rằng nhà ông vẫn khốn khó với cảnh thiếu thốn tiền bạc, mặc cho người ta cứ bàn ra tán vào. Giữa xã hội vật chất như thế này, còn mấy ai có thể vượt qua sự cám dỗ cuộc đời mà gìn giữ lại nét xưa cũ đó chứ. Tuy không giàu có nhưng giàu tình cảm, vẫn lưu giữ những dấu chân kỷ niệm xa xưa. Tình yêu của một gia đình bị kẹt lại trong giông bão , dù không cách nào có thể trở về nhưng họ vẫn lạc quan và vui vẻ như chẳng có thể có thứ gì có thể cản ngăn được họ. Ánh mắt thơ ngây của những đứa trẻ cũng những giọng cười non nớt, tất cả như truyền sức mạnh vào những người ở đó, những lúc khó khăn con người ta sẽ tìm được một thứ hạnh phúc giản đơn nhưng mạnh mẽ lạ thường, hết thảy những âu lo dường như cũng tan biến đi theo tiếng cười. Đó là tình yêu ông Hồ đi tìm “mấy đứa” của đi tìm voọc. Tình yêu của người bà đã khuất vẫn neo lại trong bếp, ngoài vườn, trên mảnh ruộng… nhưng đâu đó người ta vẫn bắt gặp lại hình ảnh bà trong tính cách của cậu con trai và ngộ rằng bà chưa khuất đi, bà chỉ tạm thời vắng bóng những linh hồn của bà vẫn ẩn hiện đâu đó trong những thứ quen thuộc và bà mãi ở trong lòng người thân của mình. Cách bà tồn tại trong lòng họ vẫn luôn vĩnh hằng đến đời sau và sau nữa. Người đọc cũng dễ dàng tìm gặp những triết lý sống trong mẩu chuyện “Biết sống”, “Không mùa”… con người ai cũng có những sở thích riêng cho mình có người thì đọc sách, nghe nhạc, xem phim,… Riêng cũng có những người dành thời gian để kiếm tiền, để tạo cho mình một cuộc sống giàu có, sung sướng nhưng mỗi người mỗi kiểu và đến lúc họ cũng nhìn ra rằng đâu phải giàu mới vui, niềm vui đến từ những cái hết sức bình dị. Hay cảm động trước cảnh những giáo viên dạy học ở những làng quê nghèo khó, thay vì cảnh học tập đầy đủ tiện nghi thì những đứa trẻ đó phải học những địa điểm tạm bợ từ nhà trường chuyển đến nhà riêng, cảnh những bà mẹ làm lụng vất vả đợi con học tập xong rồi đón về. Rất thật, rất gần gũi như thể chúng ta đang chứng kiến nó. Bản thân mình khi đọc quyển sách này đôi lúc sẽ chậm lại rất lâu để suy nghĩ về những tình tiết trong câu chuyện, nghĩ lại mới thấm những tình cảm đời thường này. Nhiều người chỉ vì một cái tên xa lạ mà chấp nhận yêu thương san sẻ, cũng có nhiều người vì một đoạn tình cảm xưa cũ mà day dứt không thôi. Ấy vậy, mà nhìn cái chữ “Thương” không đơn giản, và cũng có lẽ đoạn tình cảm đó là một thứ hành lý sẽ đi theo ta đến cuối đời. Một thứ hành lý khác xa với những vật chất hào nhoáng và là thứ còn sót lại mang giá trị yêu thương đến ta. Văn của cô Tư là cái sự u hoài, khắc khoải khiến ta mang một cảm xúc chùng chình đến mức khó tả và là những lời nhắc nhở tận sâu trong trái tim đến với chúng ta, giúp khơi dậy những yêu thương ẩn sâu trong tim bạn. Mình đã bị lời văn đó gọi dậy sau những ngày dài trốn chạy quá khứ, trốn chạy tình cảm thật lòng của mình. Mình đã thầm biết ơn hiện tại về những cái hiện hữu trước mắt mình, cảm ơn vì đã may mắn có một gia đình và rất nhiều người yêu thương mình. Đôi lúc Hành lý hư vô sẽ gợi nhớ những kỷ niệm tuổi thơ về ông, bà những người mình yêu quý với trưa hè nóng nực được bà ru ngủ. Những lời ru ngọt ngào và da diết hầu như chúng ta đều được trải qua đúng không nào? Hãy yêu thương trên từng phút giây bạn nhé! 32 mẩu chuyện với những thông điệp rất đời thường, khiến người đọc có thể thấy mình ở trong đó, như thể đang tồn tại trong đó vì đó là những cảnh đã và đang diễn ra trong đời sống hằng ngày . Những người trong mỗi mẫu chuyện đều có nỗi khổ riêng của mình khiến người đọc cảm thông, khiến cho họ trăn trở không nguôi. Đâu đó ta vẫn thấy được nỗi cô đơn trong từng câu kể của cô, một niềm cô đơn khó tả của một nhà văn, của một người đa sầu đa cảm. Với chất văn man mác buồn, như ảo như thật, khiến cho người đọc cuốn theo nỗi buồn đó, phải chậm nhịp thở lại mà suy ngẫm. Đọc nó, người ta khó lòng ngăn cản được nỗi buồn, mà cũng không muốn ngăn cản nỗi buồn bởi cuối dòng chảy cảm xúc ấy là sự đồng cảm, hy vọng và cả dỗ dành. Là những xúc cảm được bộc bạch ẩn chứa qua từng câu chữ, một thứ gì đó rất miền tây, nó thật đến mức từng lời nói, từng tiếng địa phương cũng được đưa vào. Hành lý hư vô là một cuốn sách đáng để đọc một lần trong đời với nội dung hay, đầy trắc ẩn và giọng văn sâu lắng, đậm chất quê hương, có hơi hướng buồn nhưng nỗi buồn đó khiến ta đọng lại một thứ niềm tin vào cuộc sống, một sự lạc quan và đồng cảm với những số đời bất hạnh. Hãy tin mình, hãy để quyển sách này đưa bạn về ký ức tuổi thơ và để nó đánh thức những thứ tình cảm còn ẩn chứa sâu trong lòng bạn. Để mỗi ngày chúng ta càng biết trân trọng hơn, biết ơn những gì mình có. Vì nó nói với bạn rằng “Ngày hôm nay của chúng ta là một món quà”. Cảm ơn cô Nguyễn Ngọc Tư đã viết ra một quyển sách hay như vậy, một lần nữa cảm ơn cô vì cô đã lan tỏa cảm xúc đến với mọi người. Hy vọng ngày sẽ có càng nhiều người biết đến và yêu quý những tác phẩm của cô hơn. Vẫn với chất văn buồn man mác và để lại trong lòng người đọc một chút cảm giác hư ảo, một chút ngẫm nghĩ sau mỗi câu chuyện. Dường như từng câu chuyện chúng ta đều tận mắt thấy, tận tai nghe và hiện diện ở đó như thể chúng ta tham gia vào câu chuyện, là một nhân vật trong đó. Chúng ta cảm nhận từng cảm xúc xâm chiếm lấy tâm hồn, với Hành lý hư vô, nó không bùng lên mãnh liệt hay ào ạt, mà nhẩn nha len lỏi vào từng góc riêng tư ta cố tình giấu đi, có khi lại quên mất giữa nhịp sống hối hả. Xem thêm Bậc thầy về nghệ thuật miêu tả Tiếp theo phải công nhận Murakami là bậc thầy về nghệ thuật miêu tả. Mình nghĩ thành công của một nhà văn đầu tiên là được công nhận ở nghệ thuật miêu tả. Hình dáng, thói quen, tính cách của nhân vật. Kiểu dáng từng bộ trang phục nhân vật mặc ở từng phân cảnh. Mùi hương của đất, của nước, của gió, thậm chí của độ quần áo thay ra trong máy giặt. Mùi hương của những món ăn mới nấu, tiếng va chạm của đồ bếp, tiếng thức ăn chín trong chảo. Tiếng lao xao trò chuyện của những người qua đường, tiếng của ngày, của đêm. Tiếng bước chân vọng trong đêm tối, tiếng thổn thức, tiếng thở, tiếng của rất nhiều chuyển động. Tiếng của những cảm xúc bị bóp nghẹt vào trong. Tiếng của những niềm vui, nỗi buồn được đưa ra bên ngoài. Đôi khi là hình ảnh của phong cảnh bên ngoài cửa sổ, trên đường, xung quanh toà chung cư giá rẻ, trong góc sân của biệt thự có một cây liễu già. Cũng có đôi khi lại là những hình ảnh trong ký ức nhân vật như được tua đi tua lại. Rất thật, rất gần gũi Người đọc cũng dễ dàng tìm gặp những triết lý sống trong mẩu chuyện “Biết sống”, “Không mùa”… con người ai cũng có những sở thích riêng cho mình có người thì đọc sách, nghe nhạc, xem phim,… Riêng cũng có những người dành thời gian để kiếm tiền, để tạo cho mình một cuộc sống giàu có, sung sướng nhưng mỗi người mỗi kiểu và đến lúc họ cũng nhìn ra rằng đâu phải giàu mới vui, niềm vui đến từ những cái hết sức bình dị. Hay cảm động trước cảnh những giáo viên dạy học ở những làng quê nghèo khó, thay vì cảnh học tập đầy đủ tiện nghi thì những đứa trẻ đó phải học những địa điểm tạm bợ từ nhà trường chuyển đến nhà riêng, cảnh những bà mẹ làm lụng vất vả đợi con học tập xong rồi đón về. Rất thật, rất gần gũi như thể chúng ta đang chứng kiến nó. Mộc mạc đậm chất Nam bộ Một cuốn tản văn với lối viết chân chất, mộc mạc đậm chất Nam bộ về những mẩu chuyện ta có thể bắt gặp đây đó, những trăn trở về cuộc sống của tác giả. Đọc xong, khép trang sách lại, ngồi ngẫm lại thấy cuộc đời này vô thường quá, "những thứ bạn phụ thuộc vào, như thể chúng là tai, là mắt, là oxy, hóa ra buông bỏ được. Và có thể buông nhẹ không…” Ngoài ra, cuốn sách bìa siêu dễ thương và một điểm cộng lớn cho chất liệu thân thiện với môi trường. Nhỏ bé bên lề xã hội Mình không phải fan chị Tư, xưa giờ đây mới chỉ là quyển thứ 3 của chị mà mình mua, trong khi chị ra hơn chục quyển rồi. Có điều mình có cảm tình với chị. Lâu lâu gặp lại, vẫn giọng văn đó, vẫn cách nhìn đó. Chị hay viết về những con người nhỏ bé bên lề xã hội, những con người bình thường nhưng không hề tầm thường, ngược lại mình thấy có những người “vĩ đại” theo cách rất riêng của họ. Sách chị Tư thường mỏng thôi, nhưng mình luôn đọc rất chậm rãi, vì sách của chị, cũng như những nhân vật của chị, không chậm thì không cảm được đâu. Neo lại bóng mình “Cho đi và mất trí nhớ, chỉ nhiêu đó mà anh phải học mấy năm mới thuộc” “Sợ bị người đời quên mất” là nỗi ám ảnh của nhiều người, bằng mọi giá phải ghi lại dấu ấn của mình trong từng việc, từng hành động, cốt chỉ để thỏa mãn cái tôi cá nhân. Lại có những người sống đơn giản, không sân si, cho đi yêu thương tự nguyện, lại để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người thân, bạn bè. Vậy dấu ấn hữu hình hay vô hình sẽ lưu lại lâu hơn? Có lẽ không có câu trả lời cụ thể, nhưng tôi tin, sự cho đi không màng ghi nhận đáng trân quý hơn. Nhưng mấy ai sống vô tư được hết kiếp này… Một số đoạn hay trong sách “Với một số nỗi đau, góp mặt đã là vỗ về, ngồi im lặng bên họ, không nhất thiết phải nói gì, nhất là những lời ba la vô nghĩa… Bảo “không sao đâu” là lừa gạt, “sẽ có cách” là trì hoãn thực chất là chẳng cách nào, nhưng nói “khổ gì cũng trải qua rồi, cố chịu thêm chút nữa” thì đã bước qua ranh ác… Đời sống dời đổi không ngừng, nên vỗ về nhau cũng không thể xài cách cũ. Tới lúc nào đó, mạnh ai nấy tự dỗ mình, chứ còn sức đâu mà ủi an nhau. Khi ấy người ta ru tổn thương bằng gì khi “không sao đâu” đã hoàn toàn vô dụng. Nhưng cách nào thì dỗ dành ai đó đang đau, tuyệt đối, không thể nào, bằng bạo lực.” – Dỗ dành cũng khác. “Tất cả là tại nhân dáng nhà quê mà ra hết, mấy chị nghĩ. Nên chưng diện này là cho mấy đời đàn bà luốc lem dồn lại, cho tự ái dồn nén trong lòng.” – Dâu biển ngang qua một nét mày “Giàu nghèo gì phải vui mới được””Nhìn thấy cái đẹp trong thứ tưởng chừng vô dụng, trăm phần trăm chẳng phải người sống gấp sống nhanh” – Biết sống.

review hành lý hư vô