Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản - Chương 58. "Tần Thâm bị điên rồi sao! Bây giờ hắn vẫn còn chèn ép công ty chúng ta, rốt cuộc có lợi ích gì!" Hạ Chấn Quốc tức đến hộc máu mà vỗ xuống mặt bàn. Từ sự việc lần trước, Ngô Quốc Diệu đã làm giá cổ phiếu công 7, Xuyên thành vị hôn thê bị phá sản - Dạ Nguyệt Dao Ca 8, Xuyên thành vị hôn thê của vai ác - Độc Bộ Thiên Hạ 9, Xuyên thành mẹ của nhân vật phản diện - Lâm Miên Miên 10, Xuyên nhanh: Hoành hành ngang ngược - Giang Sơn Thương Lan 11, Xuyên thành mối tình đầu của nam 6 Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình (2020) Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình, đây là bộ ngôn tình trùng sinh báo thù cực kỳ hay. Xoay quanh chuyện tình giữa cô gái xinh đẹp giữa Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm. Ban đầu, 10 năm trước, vì không thích cuộc hôn nhân gượng ép này, cô đã Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản. Truyện Ngôn Tình hay . 2. Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt) Quẫn Quẫn Hữu Yêu 5. Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi! Mặc Linh 8. Đạo Tình. Chu Ngọc Để Klayn trở thành vị hôn thê của hoàng thái tử, Karuna đã đóng thế vai Klayn và sống trong thân phận của người con gái ấy. trở về, anh ấy sẽ đi cùng nữ chính nguyên tác. Tôi đã chuẩn bị rất kỹ càng về việc ly hôn và bị gia đình trục xuất. Với cả trong thời . Truyện Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản là tác phẩm thứ hai mà tác giả Dạ Nguyệt Dao Ca giới thiệu đến với bạn đọc. Có thể nói đây là một bộ truyện xuyên thư khá hay thuộc thể loại ngôn tình, hiện đại, HE, ngọt sủng, sảng án Sau một vụ tai nạn xe cộ, Mạc Nhiên phát hiện mình xuyên vào một quyển vật cô xuyên qua là một nữ phụ pháo hôi, tồn tại chỉ làm chất xúc tác cho tình cảm của nam nữ chính phát phụ trong sách có khuôn mặt tiên nữ xinh đẹp, nhưng lại là một cô gái ngốc nghếch có trí lực gia thế làm cho người ta cực kỳ hâm mộ, nhưng lại là một cái xí nghiệp đã phá sớm có một vị hôn phu môn đăng hộ đối, nhưng lại là cái đại móng heo chỉ yêu nữ đúng rồi, cái đại móng heo này chính là nhân vật nam chính trong sách, kẻ đầu sỏ hại nữ phụ tan cửa nát vì trong nhà phá sản, cha thì nhảy lầu tự sát, không bao lâu sau người mẹ ốm yếu cũng buông tay nhân còn cha mẹ che trở nữ phụ ngốc nghếch cùng nam nữ chính náo loạn một trận, cuối cùng rơi vào cảnh lưu lạc đầu đường, thất thân chết Nhiên "...." Tôi đi chết đây! Edit by DiiHyBeta by MaiAnh Tuy đã phản đối Mạnh Yến Phương tham gia quyết sách đấu thầu lần này, nhưng ngày đấu thầu, Mạc Nhiên vẫn dẫn theo thư ký và Tào Hành Vân đi tới hiện trường đấu thầu. "Không phải đã quyết định không tham gia sao, sao lại còn muốn đến đây?" Tào Hành Vân trực tiếp hỏi ra nghi hoặc trong lòng. Mạc Nhiên hơi cong khóe môi, nói với ông tạm thời chưa thể giải thích. "Đương nhiên là muốn đem cái kế sách này trả lại cho người hiến kế." Lúc đoàn người Mạc Nhiên đến nơi, cả đại sảnh đã có không ít người của những xí nghiệp khác, không ít người nhận ra Tào Hành Vân. Gặp mặt tất nhiên là muốn đi lên chào hỏi, nhưng nhìn thấy Mạc Nhiên đứng bên cạnh ông, không ít người sinh ra lòng hiếu kỳ. "Tào tổng, vị tiểu thư này là......" Bọn họ đều đã gặp qua con gái lão Tào, không phải người này, nhưng cô gái này đúng là tuổi trẻ lại xinh đẹp, chẳng lẽ.... Tào Hành Vân lập tức đánh gãy suy nghĩ miên man của họ "Đây là con gái của Mạc tổng, Mạc Nhiên, cô gái nhỏ muốn nếm trải việc đời, hôm nay vốn là Tần tổng muốn đích thân đưa cô ấy đến đây, nhưng lại có việc đột xuất, nên bảo tôi dẫn cô ấy đến." Tuy không biết tin tức Tần Thâm xảy ra chuyện có truyền đến tai người ngoài hay không, nhưng ngoài mặt Tào Hành Vân vẫn muốn che dấu một vài chuyện. Ông đánh cược những người ở đây không biết tin này, nếu không xung quanh Tần thị đã nhanh chóng có địch bao vây. Kết quả là ông đã đặt cược thắng, dò hỏi qua mấy người thì thấy đúng là tin tức này đã bị phong tỏa, những người này cũng không có bất kì nghi ngờ hay biểu cảm không thích hợp. Cũng phải đề cập đến trước kia, do Chung Hân Ý cố ý tuyên truyền, nen các quý phu nhân ở trong xã hội thượng lưu đều biết Tần Thâm có bạn gái, mà cô gái kia còn là con gái của Mạc gia đã phá sản, Mạc Nhiên. Quay đi quay lại, tin tức này được các phu nhân truyền nhau, chồng các bà đương nhiên cũng biết, nên giờ phút này bọn họ lập tức biết thân phận của cô gái này. Không ngờ Tần tổng thật sự cưng chiều vị tiểu thư của Mạc gia, một đấu thầu quan trọng như vậy, bạn gái muốn đến liền dẫn theo, khi mình không có thời gian, thì cố ý để nguyên lão của công ty dẫn cô đến tham quan. Bọn họ âm thầm liếc qua Mạc Nhiên vài lần, lập tức có thể hiểu được Tần Thâm hiếm khi "Công tư bất phân". Khó trách trước kia rất nhiều phụ nữ nhào vào ngực Tần Thâm nhưng anh đều chướng mắt bọn họ, sinh hoạt giống như một thầy tu. Nay con gái Mạc gia kiều diễm động lòng người, Tần Thâm rơi vào bể tình với ôn hương nhuyễn ngọc* này cũng chẳng có gì lạ. *Ôn hương nhuyễn ngọc người con gái trẻ tuổi trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân. Một mỹ nhân như vậy, có người đàn ông nào không muốn có được? Tên Mạc Quân Nam kia cũng quá tốn công sức để giấu đứa con gái xinh đẹp lâu như vậy, trước kia cũng không nghe thấy một chút tin tức gì, mãi đến khi Mạc thị phá sản, tiên nữ mới phải ngã xuống trần gian, rớt vào pháo đài này. Tạm thời tạm biệt mấy người bạn trên thương trường, Tào Hành Vân dẫn Mạc Nhiên đến vị trí ngồi cố định của Tần thị. Xí nghiệp như Tần thị, ở những loại địa phương này tất nhiên sẽ có người đặc biệt giữ lại chỗ ngồi. Cho dù hôm nay Tần thị không tham gia, vị trí này vẫn thuộc sở hữu của Tần thị, không có xí nghiệp nào chiếm lấy. Đây tất nhiên là do thế lực của Tần thị. Động tĩnh bên này làm cho người bên khác chú ý. "Rốt cuộc người của Tần thị cũng đến, Mạnh Yến Phương.... A? Không phải Mạnh Yến Phương, sao lại là Tào Hành Vân, còn người phụ nữ ngồi bên cạnh ông ta là...." "Mạc Nhiên?!" Chỗ ngồi của Tần thị cách không xa vị trí dành riêng cho Hạ thị, Hạ Thừa Diễn trừng to hai mắt, nhìn về phía bên kia mà không dám tin vào mắt mình. Sao Mạc Nhiên lại xuất hiện ở đây, Tần Thâm đang hôn mê bất tỉnh, không phải cô ta nên ở Lâm Hải thị sao? Nghĩ thế nào cũng không hiểu được tình huống trước mắt, Hạ Thừa Diễn bất an mà hỏi ba mình đang ngồi bên cạnh "Ba, Mạnh Yến Phương không đến, kế hoạch của chúng ta có vấn đề gì không?" Hạ Chấn Quốc trầm mặc một lát "Xem xét tình huống trước mắt cái đã." Hạ Thừa Diễn đành phải gật đầu, nhưng ánh mắt luôn nhìn về phía Mạc Nhiên, Tào Hành Vân cũng để ý đến hắn, nhỏ giọng nói với Mạc Nhiên "Cháu quen biết vị kia của Hạ thị?" "Trước kia từng có một đoạn nghiệt duyên." Nói qua loa tóm tắt, đột nhiên Mạc Nhiên thừa dịp Hạ Thừa Diễn không chú ý nói vào bên tai Tào Hành Vân "Đợi lát nữa cháu muốn nhờ chú Tào phối hợp với cháu một chút." Tào Hành Vân như lọt vào trong sương mù, nhưng vẫn phối hợp gật đầu "Được." Thời gian qua hơn một nửa, rốt cuộc cũng bắt đầu đấu thầu mảnh đất "giá trị cực cao" như lời Mạnh Yến Phương, Hạ Thừa Diễn theo bản năng nhìn về phía Tần thị, không thấy bọn họ có động tĩnh gì nên bắt đầu sốt ruột. "Ba, rốt cuộc bọn họ đến đây làm gì? Mạnh Yến Phương có làm cho bọn họ tham gia đấu thầu lần này?" Nếu Tần thị không tham gia, vậy cơ hội lần này của bọn họ trở thành công cốc rồi! Sau này muốn động tay động chân với Tần thị, chỉ sợ sẽ không dễ dàng như vậy. Hơn nữa ai cũng biết Tần Thâm mạng lớn, xảy ra tai nạn xe cộ mà không chết, tuy bây giờ đang hôn mê bất tỉnh, nhưng sau này có thể tỉnh lại. Đương nhiên Hạ Chấn Quốc cũng nghĩ như vậy, ông ta hạ quyết định "Trước tiên chúng ta cứ hô giá thử xem, xem phản ứng bọn họ như thế nào." Bây giờ cũng chỉ có thể làm vậy, sau khi người đấu giá vừa mới lên tiếng hỏi, Hạ Thừa Diễn liền giơ thẻ bài trong tay lên, nhưng để cho an toàn, ngay từ đầu hắn cũng không dám hô giá quá cao "Một trăm vạn." Hành động của hắn quả nhiên hấp dẫn sự chú ý của Mạc Nhiên, Hạ Thừa Diễn cố ý lộ ra vẻ mặt khiêu khích, vẻ mặt kia làm cho bất kì người nào nhìn vào cũng thấy lòng đầy tức giận, chứ đừng nói người phụ nữ còn là vị hôn thê trước của hắn. Một chiêu này đúng là hiệu quả, ngay sau đó Hạ Thừa Diễn nhìn thấy Mạc Nhiên định cầm thẻ bài giơ lên, nhưng lại bị Tào Hành Vân cản lại, nhìn cô lắc đầu. Mạc Nhiên thả thẻ bài xuống, Hạ Thừa Diễn tiếc nuối vài giây, càng thấy bất mãn với hành động của Tào Hành Vân, suýt chút nữa là được rồi. Sau đó cũng có mấy công ty tham gia cạnh tranh, Hạ Thừa Diễn cắn răng, một lần nữa giơ thẻ bài lên "500 vạn." Cuối cùng Hạ Thừa Diễn cũng cảm thấy kế hoạch hắn bày trí có tác dụng. Một là Tần thị thật sự cho rằng tương lai mảnh đất này sẽ tăng giá, hoặc là kế kích tướng của hắn có tác dụng. Mạc Nhiên nhanh chóng đuổi theo giơ thẻ bài nói "550 vạn" Lần này Tào Hành Vân không ngăn cản nữa, giống như rất thất vọng mà lắc đầu. Thấy một màn này, Hạ Thừa Diễn lập tức hiểu rõ. Hôm nay Mạc Nhiên đến đây là đại diện cho Tần thị, hơn nữa còn quyết định tham gia cạnh tranh, mà Tào Hành Vân hình như không đồng ý nhưng cũng không ngăn được quyết định của cô ta. Không ngờ Tần Thâm không ở đây, Tần thị to như vậy lại giao đến tay người phụ nữ vô dụng này! Hạ Thừa Diễn đột nhiên cảm thấy may mắn vì trước kia mình không lấy Mạc Nhiên. Nếu không lại cưới về một cái bình hoa không hơn gì Triệu Tinh Nghiên, còn không thể mang lại lợi ích cho hắn, thậm trí còn quấy rối gây trở ngại chứ chả giúp ích được gì. Ít nhất Triệu Tinh Nghiên còn biết an phận, không quản mọi việc của công ty. Nhưng người phụ nữ này đúng là đang sợ hãi rụt rè, Tần thị lớn vậy mà chỉ tăng giá thêm 50 vạn, không sợ bị người khác chê cười sao. Nghĩ như vậy, Hạ Thừa Diễn dám cá cược là Mạc Nhiên sẽ trúng kế của hắn, nên không hề lo lắng mà tăng giá lên "600 vạn." "700 vạn!" Giọng Mạc Nhiên giống như tức giận, hô giá xong còn nhìn sang Hạ Thừa Diễn, ánh mắt có chút đắc ý. Hạ Thừa Diễn cười lạnh trong lòng, đúng là người phụ nữ ngu xuẩn, nhưng cái giá này không đáng là gì với Tần thị, không đủ để làm thương gân động cốt, vì thế lại tăng giá "800 vạn." Mạc Nhiên cực kỳ tức giận mà trừng mắt nhìn hắn, ngay sau đó định giơ tay phải lên, nhưng lúc này Tào Hành Vân lại có động tác. Sợ Tào Hành Vân ngăn cản Mạc Nhiên, lòng Hạ Thừa Diễn lập tức nâng lên. Nhưng cũng may Mạc Nhiên đã bị tức giận làm cho đầu óc hôn mê, khăng khăng muốn thắng Hạ Thừa Diễn, mang lửa giận mới nhận được trả về, không để ý Tào Hành Vân đang ngăn cản một lần nữa giơ thẻ bài "900 vạn!" Giờ phút này trong trận chỉ còn Hạ Thừa Diễn và Mạc Nhiên cạnh tranh, những người khác thì ngồi một bên náo nhiệt nhìn hai người cạnh tranh, hận không thể nhìn thấy hai bên đánh nhau mới thú vị. 900 vạn, cái giá này đã rất cao so với khả năng của Hạ thị, đặc biệt còn đổ vào một mảnh đất không đáng tiền, Hạ Thừa Diễn hơi do dự, cuối cùng vẫn giơ thẻ bài lên. Đây là lần nâng giá cuối cùng, Hạ Thừa Diễn tin rằng Mạc Nhiên sẽ đuổi theo, xuất ra hơn 1000 vạn, hơn nữa còn là do Mạc Nhiên làm ra, đoán chừng lúc Tần Thâm tỉnh lại cũng không có cách nào xoay chuyển tình thế, lắng lại lửa giận của thành viên hội đồng quản trị. Nhưng sau khi hô giá một ngàn vạn, Hạ Thừa Diễn đợi nửa ngày, cũng không thấy Mạc Nhiên hô giá "1100 vạn." Một giây đi qua, hai giây đi qua. Vẫn là không có bất kì âm thanh gì vang lên, hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh. Trong lòng Hạ Thừa Diễn đột nhiên nhảy dựng, lập tức nhìn về phía Mạc Nhiên, lại thấy cô mấp máy môi giống như đang nói với hắn cái gì đó. Hạ Thừa Diễn lần đầu tiên hiểu được câu khẩu âm của Mạc Nhiên. "Chúc mừng." Mạc Nhiên nói như vậy. Bỏ ra một ngàn vạn để mua miếng đất này, cô cũng phải thật lòng chúc mừng cho Hạ Thừa Diễn, Mạc Nhiên lạnh lùng cong cong khóe miệng, trong mắt hiện lên một tia trào phúng. Thấy không có người nào ra giá nữa, người đấu giá nói "Một ngàn vạn lần thứ nhất, một ngàn vạn lần thứ hai...." "Một ngàn vạn lần thứ ba, thành giao! Chúc mừng tập đoàn Hạ thị tập lấy được miếng đất Nam Thành này!" Tiếng vỗ tay ở hiện trường vang lên như sấm, không có gì bất ngờ, Mạc Nhiên cũng nhìn về phía Hạ Thừa Diễn, vỗ tay chúc mừng. Sắc mặt người đàn ông lập tức xanh mét. Hạ Chấn Quốc cũng phản ứng kịp con trai mình đã làm gì, trong nháy mắt lửa giận bùng lên, bàn tay nắm lại vang lên kèn kẹt "Mày.... Mày...." Nếu không phải ở đây có nhiều người, bây giờ ông ta đã cho Hạ Thừa Diễn một cái bạt tai vào mặt. "Ba, con...." Hạ Thừa Diễn không hiểu sao mọi chuyện là biến thành như vậy, rõ ràng là hắn muốn gài bẫy Mạc Nhiên mà? Hạ Chấn Quốc đã tức giận không nói nên lời, một ngàn vạn, một ngàn vạn đấy! Giá cổ phiếu của bọn họ bị Tần thị chèn ép đã tổn thất mất hai ngàn vạn, bây giờ lấy đâu ra một ngàn vạn mà đầu tư vào mảnh đất này! Hai mắt Hạ Chấn Quốc tối sầm, không đứng vững mà ngồi bệt trên ghế. "Ba! Ba!" Hạ Thừa Diễn vừa định đi ra ngoài tìm người hỗ trợ, lại bị nhân viên công tác cản lại. "Ngại quá Hạ tổng, mời ngài theo tôi đi thanh toán tiền." "Tránh ra!" Sau đó là một trận hỗn loạn, Mạc Nhiên không muốn xem tiếp, thu hồi ánh mắt, cười cười với Tào Hành Vân "Chú Tào, chúng ta có thể đi rồi, hôm nay xem được màn kịch này quả là không tồi, không biết chú Tào có hài lòng không?" Ánh mắt Tào Hành Vân nhìn Mạc Nhiên lập tức thay đổi, một lúc sau mới lắc đầu cười "Già rồi, đúng là ta đã già thật rồi, bây giờ là thiên hạ của người trẻ tuổi các cô các cậu, hôm nay xem xong màn kịch này chú vô cùng hài lòng, đúng là trước kia chú đã nhìn lầm rồi." Biết ông đã hoàn toàn công nhận cô, tâm tình Mạc Nhiên rất tốt "Chú Tào không già, Tần thị còn cần chú giúp đỡ, cùng A Thâm nỗ lực phát triển lên." Hai người vui sướng rời đi, khi Mạc Nhiên đi ngang qua chỗ Hạ Thừa Diễn, hắn còn định giữ lấy tay cô tra hỏi xem có phải cô cố ý hãm hại hắn hay không, thì Mạc Nhiên khéo léo né tránh. Hạ thị bị Tần thị chèn ép bốc hơi mất hai ngàn vạn, bây giờ lại muốn đem một ngàn vạn ném ra ngoài cửa sổ. Hạ thị, toang rồi. 29/08/2020 Đánh giá từ 18 lượt Vân Xu xuyên vào một quyển truyện nam chủ có nam chính sống lại, trở thành vị hôn thê khinh thường nam chính còn sỉ nhục chèn ép đại lão tương lai, nguyên chủ đắc tội anh nhiều thế, có thể thấy tương lai của cô ta cũng chẳng tốt lành theo hướng phát triển của nguyên tác thì sau này Vân Xu sẽ —— Bị người đàn ông cô ta yêu nhất lợi dụng triệt để rồi đến bị bệnh nan y, phá sản, quỳ xuống cầu xin giúp đỡ, tự nguyện hiến thân lại bị vả mặt, nhất quyết không chịu giải trừ hôn ước, lại bị nam chính làm lơ, cuối cùng sống cực kỳ khổ sở, người đọc tỏ vẻ rất hả lòng hả Xu …——Hệ thống Điểm duy nhất để cô hoàn thành cốt truyện chính là —— Từ hôn thành công!Vân Xu Tôi tôi tôi tôi tự nguyện từ hôn!Nam chinh Em dám từ hôn, đánh gãy chân!——Nữ chính trước khi từ hôn,Trong mắt bản thân Đáng thương yếu ớt lại bất lực, bia đỡ đạn độc ác xấu số, cả thế giới đều muốn hãm hại mắt người khác Đại ma vương biến thái kiêu mắt nam chính Đáng yêu, thích…Cuộc sống sau khi từ hôn,Nữ chính Được sống đến tập tiếp theoNam chính [...]Một câu tóm tắt Dám từ hôn, đánh gãy chân! Edit by DiiHyBeta by MaiAnh Rốt cuộc cũng chịu đựng qua tuần trăng mật không mong muốn, lúc Hạ Thừa Diễn về đến nhà thì sắc mặt đã không tốt. Không để ý đến dò hỏi của mẹ, Hạ Thừa Diễn tùy tiện trả lời một chút rồi chuẩn bị đi công ty. Tuy rằng đã kết hôn, nhưng Hạ Thừa Diễn cũng không muốn chuyển ra khỏi biệt thự của Hạ gia, cũng đã ở đây lâu như vậy, hơn nữa mọi chuyện đều có người hầu hạ rất tốt, chuyển ra ngoài ở tất nhiên sẽ không thoải mái bằng ở đây. Chỉ có một điều duy nhất làm hắn không vừa lòng, là trong nhà có thêm một người phụ nữ hắn không thích. Thấy hắn muốn đến công ty, Triệu Tinh Nghiên lập tức la lên "Hạ Thừa Diễn, có phải anh đến công ty để gặp con tiện nhân Bạch Chỉ Nịnh kia đúng không!" Kết hôn cũng không làm cho Triệu Tinh Nghiên có cảm giác an toàn nào, huống chi trong tuần trăng mật vừa qua, người đàn ông này còn không chịu chạm vào cô ta, đó là một trong những lí do làm cô ta suy nghĩ nhiều. Hơn nữa Bạch Chỉ Nịnh còn là nghệ sĩ của giải trí Thanh Bình, chỉ cần Bạch Chỉ Nịnh còn ở công ty một ngày, Triệu Tinh Nghiên không thể yên tâm mà để Hạ Thừa Diễn đến công ty. Lại đến rồi lại đến rồi! Hạ Thừa Diễn nghe thấy âm thanh chói tai kia liền theo bản năng mà nhíu mày. Không có người đàn ông nào thích người phụ nữ của mình hàng ngày đều cuồng loạn như một người điên. Không đợi Hạ Thừa Diễn kịp nói một câu, câu nói tiếp theo của Triệu Tinh Nghiên đã lọt vào tai của anh ta "Đừng tưởng tôi không biết tâm tư của anh, nhưng Hạ Thừa Diễn anh cũng đừng quên, bây giờ tôi mới là vợ anh. Nếu anh không muốn làm cho Hạ thị và Triệu thị bất hòa, thì nhanh chóng làm cho Bạch Chỉ Nịnh cút ra khỏi giải trí Thanh Bình cho tôi." Mình đã offline còn bị người phụ nữ này khiêu chiến nhiều lần, mặt Hạ Thừa Diễn lập tức trầm xuống, đôi mắt âm u mà nhìn Triệu Tinh Nghiên. Triệu Tinh Nghiên chưa từng thấy dáng vẻ này của anh ta nên bị dọa không nhẹ, nhất thời liền nói lắp "Anh, anh trừng tôi làm gì, chẳng lẽ tôi nói sai à?" Hạ Thừa Diễn nghiến răng nghiến lợi "Triệu Tinh Nghiên tôi cảnh cáo cô, nếu cô đã gả đến đây thì phải tuân thủ quy củ của Hạ gia. Còn Thanh Bình là của nhà họ Hạ, không có bất kì quan hệ nào với cô. Nếu để tôi phát hiện ra cô làm gì mờ ám sau lưng tôi, đừng trách tôi không khách khí với cô!" "Triệu gia của cô không lớn đến mức có thể một tay che trời. Điều này cô nhớ cho kĩ vào!" Nói xong những lời tàn nhẫn, Hạ Thừa Diễn hừ lạnh một tiếng rồi rời đi, hoàn toàn không quan tâm Triệu Tinh Nghiên với dáng vẻ khó thở ở sau lưng. Mười ngón tay cắm sâu vào lòng bàn tay, giây tiếp theo Triệu Tinh Nghiên giống như nổi điên đem toàn bộ gối trên giường đập xuống đất. Aaa cô ta mới là phu nhân tổng giám đốc của Thanh Bình, muốn đuổi một diễn viên nhỏ cút đi không phải chỉ cần một câu của cô ta thôi sao! * "Tốt, kết thúc công việc! Hôm nay dừng ở đây thôi!" Đạo diễn vừa nói xong, đoàn phim lập tức vang lên một loạt tiếng hoan hô. Từ lúc khai máy đến nay đây là lần đầu tiên bọn họ được nghỉ sớm như vậy đấy. Câu tiếp theo của đạo diễn càng làm cho mọi người hưng phấn hơn. "Hôm nay vừa lúc kết thúc sớm, trong khoảng thời gian này đều vất vả cho mọi người, nên đêm nay có người mời khách, mọi người có thể thoải mái ăn uống tốt một chút!" Lời này vừa nói ra quả nhiên được không ít người ủng hộ, có người cười hỏi "Là đạo diễn mời khách sao?" Lưu đạo pha trò xua tay "Không không không, tôi làm gì có tiền mà mời các người ăn cơm, lần này là Hồ tổng mời khách, địa điểm ở khách sạn Cẩm Duyên." Hồ tổng là một trong những nhà đầu tư lần này, có quan hệ rất tốt với đoàn phim. Trước kia còn thường xuyên tới thăm tổ kịch mấy lần, trên cơ bản mọi người cũng đã gặp qua. Khách sạn Cẩm Duyên là khách sạn xa hoa hàng đầu trong nước, gồm cả dịch vụ ăn uống và nghỉ ngơi. Ở trong mắt mọi người có thể đi vào đây là tượng trưng cho kẻ có tiền, khách hàng nhất định không phú cũng quý. "Oa, Hồ tổng cũng thật tốt quá đi! Muốn đi Cẩm Duyên ăn một lần ít nhất cũng tiêu phí của tôi hai tháng tiền lương không ăn không uống." Đúng lúc này Lâm Hoài Chi một bên bổ sung, càng làm mọi người mong chờ "Hơn nữa hương vị rất tốt, kể cả là phục vụ hay đồ ăn tuyết đối không làm phụ cái giá phải trả." Mọi người càng nghe càng thêm chờ mong, chỉ là Mạc Nhiên hơi hơi nhíu mày. Hồ tổng...... Mạc Nhiên nhớ rõ người này, mỗi lần người này đến rất khiêm tốn, nhưng cô có cảm giác tầm mắt của ông ta thường xuyên đặt trên người cô. Cái loại này ánh mắt, cũng không phải là loại ánh mắt làm người ta thấy thoải mái. Mặc dù biết rằng từ chối sẽ làm nhiều người mất hứng, nhưng bây giờ mình đã không có địa vị như đời trước, gặp phải một ít chuyện khó giải quyết phải cố kỵ rất nhiều, cho nên nếu có thể tránh thì nên tránh cho. Sau khi cân nhắc nhiều mặt, Mạc Nhiên vẫn lựa chọn mở miệng "Đạo diễn Lưu, tối nay nhà tôi có chút việc, nên không đi được, mọi người cứ đi ăn vui vẻ." "Khó có cơ hội mọi người cùng nhau liên hoan một lần, lại còn ở Cẩm Duyên nữa, đừng từ chối, càng nhiều người càng náo nhiệt." Có người nói. Lập tức có người phụ họa "Đúng vậy đúng vậy, hơn nữa còn chuyện gì quan trọng hơn mỹ thực chứ." "Nhưng......" Đạo diễn cũng gia nhập vào đội khuyên bảo "Tiểu Mạc đi cùng đi, vừa đúng lúc hôm nay cô đóng máy, coi như mọi người cùng nhau chúc mừng cho cô." Mạc Ngiên đúng là không thắng nổi nhiều người đồng loạt khuyên bảo, mắt thấy một đám người đều nhìn cô, Mạc Nhiên chỉ có thể đồng ý. Những người ở đây cũng rất tốt với cô, mà thứ Mạc Nhiên khó từ chối nhất đó là thiện ý. Mặc dù Vũ Hân không ở đây, nhưng chỉ cùng nhau ăn bữa cơm thôi.... chắc không có chuyện gì xảy ra đâu. Thấy cô đồng ý, mọi người lại hoan hô lần nữa "Tốt, chuẩn bị lên đường đến bữa tiệc lớn!" * Lại lần nữa ra khỏi công ty lúc còn sớm, Tần Thâm lái xe rất nhanh về nhà đón mẹ. Chung Hân Ý rất vui mừng khi con trai đã dần dần khôi phục bình thường, bây giờ nhìn thấy con trai nhà mình tâm tình lại càng tốt hơn "Thâm Thâm, hôm nay có chuyện gì sao? Con về sớm vậy làm gì, dì giúp việc còn chưa nấu xong cơm đâu." Tần Thâm lấy ra một hộp quà được gói tinh xảo, vừa nhìn là biết quà tặng, đưa đến trước mặt Chung Hân Ý, thấp giọng cười "Mẹ, hôm nay là sinh nhật mẹ, chúc người sinh nhật vui vẻ. Con đã đặt bàn ở Cẩm Duyên rồi, lát nữa chúng ta qua đấy ăn cơm, hôm nay là ngày đặc biệt nên không ăn cơm ở nhà." Đột nhiên nhận được quà Chung Hân Ý bất ngờ sửng sốt, ngay sau đó có chút không dám tin mà nhận lấy "Đây là cho mẹ?" Từ trước đến nay Chung Hân Ý không hay để ý đến ngày sinh nhật. Trước kia cũng chưa từng đặc biệt tổ chức sinh nhật. Tần Thâm khi ấy tuy rằng nhớ rõ ngày sinh nhật của mẹ, nhưng cũng chỉ bảo trợ lí chọn quà rồi đưa đến đây, cũng không thể nào nói một câu chúc mừng sinh nhật mẹ. Nhiều năm đã qua Chung Hân Ý cũng đã tạo thành thói quen để mặc cho sinh nhật đi qua, không ngờ sinh nhật năm nay bà nhận được kinh hỉ* như thế này. *kinh hỉ kinh ngạc + vui mừng. Tần Thâm gật gật đầu "Mẹ, mẹ mở ra nhìn xem có thích không? Đây là con tự mình đi chọn ở tiệm, nếu không thích để con đi đổi." Chung Hân Ý vừa mở ra đã thấy, bên trong là một chiếc khăn lụa có hoa văn rất đẹp được xếp chỉnh tề để ở đó, không cần tự mình sờ, chỉ dùng mắt thường xem liền biết nhất định là làm từ vải cực tốt, giá trị xa xỉ. Chung Hân Ý làm phu nhân, tự nhiên cũng yêu thích không buông loại đồ vật nhỏ xinh đẹp này. Huống chi đây còn là quà của con trai chọn cho bà, ý nghĩa còn lớn hơn, sao Chung Hân Ý có thể không thích được. Rất yêu thích khăn lụa mà vuốt ve vài cái, Chung Hân Ý cười không khép được miệng "Thích, đồ con đưa cho mẹ tất nhiên là mẹ thích rồi." Trong mắt Tần Thâm hiện lên ý cười "Thời gian cũng không còn sớm, để con mang mẹ đi ăn cơm đi." Trước kia hai mẹ con sống dựa vào nhau nhiều năm, ngay cả một lần cùng nhau ăn cơm bên ngoài cũng có. Chung Hân Ý cất kĩ quà tặng của con trai sau đó rất vui vẻ đồng ý "Chúng ta đi thôi." Cẩm Duyên ở khu vực buôn bán phồn hoa nhất Đế Đô, cao hơn hai mươi tầng. Tầng một là đại sảnh, tất cả các hoạt động hành chính về ăn uống, nghỉ ngơi đều làm việc ở đây. Tầng hai rộng lớn tất cả đều là bàn ăn là nơi dùng cơm của khách hàng. Tầng ba có tác dụng giống tầng hai, chẳng qua ở đây có thêm các phòng ăn riêng, để cho khách hàng có không gian riêng tư khi dùng cơm. Từ tầng ba trở lên đều là dịch vụ thuê phòng nghỉ ngơi, số tầng càng cao thì phòng càng xa hoa, cùng đó giá cả cũng càng thêm đắt đỏ. Khi đoàn người của đoàn phim đến đây, ngoại trừ mấy người Lâm Hoài Chi và đạo diễn đã đến đây nhiều lần, thì những người khác đều đồng loạt phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc. Tầng một lộng lẫy làm cho đám người vừa tiến vào có cảm giác như đi vào đại sảnh cung điện, đúng là nơi tốt nhất, phục vụ rất chuyên nghiệp Thấy một đám người đi vào giống như chưa thấy qua bộ mặt này của thành phố, trên mặt nhân viên phục vụ cũng không hiện lên cái gì khác thường, miệng mỉm cười một giây cũng không tắt, lập tức lại gần chào hỏi "Xin hỏi các vị có yêu cầu gì không?" Tất nhiên lúc này đạo diễn phải ra mặt "Xin hỏi phòng ăn 305 ở đâu?" Nhân viên phục vụ lập tức tỉnh ngộ "Là khách của Hồ tổng đúng không ạ? Hồ tổng đã đến, tôi sẽ dẫn các vị đến đấy." Đám người theo nhân viên phục vụ vào thang máy lên tầng ba, rất nhanh đã được dẫn đến cửa phòng 305. "Đây là phòng 305, tôi đợi ở bên ngoài, nếu có chuyện gì có thể trực tiếp gọi tôi." Đạo diễn nói cảm ơn với phục vụ, sau đó làm đại diện của nhóm người, đứng phía trước gõ cửa. Bên trong Hồ tổng đã đợi được một đoạn thời gian, liếc mắt đã nhìn thấy bóng dáng phía sau lưng đạo diễn Lưu, vốn đang bất mãn vì phải đợi chờ nay đã tan đi không ít. Còn tốt còn tốt, mục tiêu lần này của hắn cũng đến, không uổng công hắn chờ đợi. Mặc dù trong lòng không kiên nhẫn, ngoài mặt Hồ tổng cũng không biểu lộ ra ý gì, cười ha hả mà đi lên tiếp đón đạo diễn "Hôm nay cảm ơn đạo diễn Lưu đã cho lão Hồ tôi hãnh diện mặt mũi, mau vào trong ngồi." Đạo diễn Lưu cũng cảm ơn Hồ tổng đã nhiệt tình mời, hơn nữa đã đầu tư cho đoàn phim không ít "Hồ tổng không cần khách khí, ngài yên tâm, tiến độ đoàn phim đều rất tốt, rất nhanh có thể đóng máy." "Ông làm việc tôi rất yên tâm, ngồi đi, mọi người đều ngồi đi." Hồ tổng làm chủ nhà mời đoàn người ngồi xuống. Sau khi những người khác lễ phép chào hỏi, cũng sôi nổi ngồi vào vị trí. Nói là một nhóm người, nhưng trên thực tế chỉ có mấy diễn viên chính cùng đạo viễn, phó đạo diên và mấy người phụ trách đã làm việc lâu năm trong đoàn phim, mấy người làm việc lâu năm ở đoàn phim, đã quen thuộc với mấy loại tiệc tùng thế này. Thực đơn cũng rất tốt, hiệu suất làm việc của Cẩm Duyên đúng là rất được, rất nhanh một bàn đồ ăn mỹ vị đã được bưng lên. Sau khi chính thức bắt đầu, Mạc Nhiên chỉ yên lặng mà ăn đồ ăn, nhìn những người khác nói chuyện với nhau rất vui, tận lực làm giảm cảm giác tồn tại của mình. Nhưng không ngờ một lúc sau đề tài vẫn bị vứt trên người cô. "Nghe nói đây là lần đầu tiên tiểu Mạc đóng phim, vậy trước đó cô làm gì?" Hồ tổng từ trước đến nay đã quen đặt câu hỏi làm cho Mạc Nhiên đành phải trả lời "Lúc trước tôi vẫn luôn ở nhà, có thể coi như là người làm việc tự do." Câu trả lời này làm Hồ tổng rất vừa lòng, nếu không có công việc chính thức, sau đó lại chạy tới đoàn phim làm diễn viên quần chúng, như vậy chắc là thiếu tiền. Thiếu tiền thì tốt, thiếu tiền vừa lúc hắn có thể cho, loại chuyện kia cũng dễ làm hơn nhiều. Vì thế câu tiếp theo, cuối cùng Hồ tổng vẫn nhịn không được lặng lẽ vạch ra một chút khăn che mặt, lộ ra gương mặt thật. "Vậy tiểu Mạc có ý định vào giới giải trí không?" 14/08/2020

xuyên thành vị hôn thê bị phá sản